响箭

词语解释
响箭[ xiǎng jiàn ]
⒈ 在飞行过程中可以发出响声的箭。
例取出一张鹊画弓,搭上那一支响箭。——《水浒传》
英whistling arrow;
引证解释
⒈ 即鸣镝。古称嚆矢。射时发出响声的箭。
引《水浒传》第十一回:“朱贵 把水亭上窗子开了,取出一张鹊画弓,搭上那一枝响箭,覷着对港败芦折苇里面射将去。”
明 宋应星 《天工开物·弧矢》:“响箭则以寸木空中,锥眼为窍,矢过招风而飞鸣,即《庄子》所谓嚆矢也。”
《儒林外史》第三四回:“响箭过处,就有无数骑马的从林子里奔出来。”
国语辞典
响箭[ xiǎng jiàn ]
⒈ 射出时会发出声音的箭。参见「嚆矢」条。。
引《儒林外史·第三四回》:「响箭过处,就有无数骑马的从林子里奔出来。」
分字解释
※ "响箭"的意思解释、响箭是什么意思由长沙文苑汉语词典查词提供。
造句
1.后者张扬的是自由讨论的风气,左右开弓,有如林中响箭,醒人耳目。
相关词语
- bù shēng bù xiǎng不声不响
 - shè jiàn射箭
 - xiǎng dāng dāng响当当
 - huí xiǎng回响
 - yǐng xiǎng影响
 - jiàn tóu箭头
 - xiǎng shēng响声
 - shēng xiǎng声响
 - bù tóng fán xiǎng不同凡响
 - nán jīn dōng jiàn南金东箭
 - jiàn gān bái箭干白
 - dǎ xiǎng打响
 - zuò xiǎng作响
 - huǒ jiàn火箭
 - dīng dāng xiǎng叮当响
 - jiàn xián箭弦
 - jiàn zhāng箭张
 - qióng xiǎng蛩响
 - xiǎng tiě响铁
 - xiǎng tóng响铜
 - luàn jiàn cuán xīn乱箭攒心
 - tǒng jiàn筒箭
 - jiàn yú箭鱼
 - jiàn cā箭擦
 - xiǎng jiàn响箭
 - xiǎng jiàn响箭
 - xiǎng shān shān响珊珊
 - xiǎng dù响度
 - xiǎng yìng响应
 - lěng jiàn冷箭
 - jiàn fáng箭房
 - kāi gōng bù fàng jiàn开弓不放箭