本命辰
词语解释
本命辰[ běn mìng chén ]
⒈ 同生年干支相值的辰区。古人把黄道附近一周天的十二等分由东向西配以子丑寅卯等十二支,称十二辰,用以纪年。太岁由东向西运行,每年达到一个辰区。
引证解释
⒈ 同生年干支相值的辰区。古人把黄道附近一周天的十二等分由东向西配以子丑寅卯等十二支,称十二辰,用以纪年。太岁由东向西运行,每年达到一个辰区。
引宋 范成大 《丙午新年六十一岁俗谓之元命作诗自贶》:“岁復当生次,星临本命辰,四人同丙午,初度再庚寅。”
分字解释
相关词语
- mài mìng卖命
 - qiān lǐ mìng jià千里命驾
 - mìng mìng niǎo命命鸟
 - gào mìng rén诰命人
 - táo mìng逃命
 - yī běn zhèng jīng一本正经
 - bǎn běn版本
 - wáng mìng zhī tú亡命之徒
 - mìng pù命铺
 - gēn běn根本
 - mìng chēng命称
 - cǎo běn草本
 - suǒ mìng索命
 - shēng mìng lì生命力
 - sù mìng lùn宿命论
 - yǎn cǎo běn演草本
 - sòng mìng送命
 - mìng dì命蒂
 - mìng lìng命令
 - zhuàng mìng láng撞命郎
 - mìng jiǎn命蹇
 - mìng shāng命觞
 - bó mìng薄命
 - wài mìng fù外命妇
 - mìng jiè命介
 - mìng xí命席
 - zhī mìng zhī nián知命之年
 - zhī mìng知命
 - shòu mìng xǐ受命玺
 - èr mìng dǎng二命党
 - mìng jià命驾
 - sǐ mìng死命