茶禁
词语解释
茶禁[ chá jìn ]
⒈ 朝廷为掌管茶叶产销,禁止私自买卖而颁布的禁令。
引证解释
⒈ 朝廷为掌管茶叶产销,禁止私自买卖而颁布的禁令。
引《宋史·食货志下六》:“自 唐 建中 时,始有茶禁。”
宋 曾巩 《本朝政要策·管榷》:“於是言矾课则 刘熙古,深茶禁则 樊若水。”
明 李贽 《读史汇·李善长》:“今观 欧阳駙马 所尚者,太后亲生公主也。一犯茶禁,即置极典,虽太后亦不敢劝。”
国语辞典
茶禁[ chá jìn ]
⒈ 旧时政府禁止民间私自买卖茶叶的禁令。
引《宋史·卷一八四·食货志下六》:「自唐建中时,始有茶禁,上下规利,垂二百年。」
宋·苏轼《策问·汉唐不变秦隋之法近世乃欲以新易旧》:「罢去茶禁,归之于民。」
分字解释
相关词语
- chá chí茶匙
 - jìn shí禁食
 - chá guǎn茶馆
 - mén jìn门禁
 - chá bēi茶杯
 - chá yè茶叶
 - chá shí茶食
 - zhǐ jìn止禁
 - jīn qì禁气
 - jīn tǐ shī禁体诗
 - jīn bù禁步
 - chá shè茶社
 - yán jìn严禁
 - zhí jìn执禁
 - fàn tǔ jīn犯土禁
 - xiāng chá香茶
 - chá shuǐ茶水
 - jīn yòng禁用
 - bù jīn不禁
 - jīn qì禁弃
 - qíng bù zì jīn情不自禁
 - lǜ chá绿茶
 - chá jìn查禁
 - gān jīn干禁
 - jīn qū禁曲
 - bīng chá冰茶
 - chá jìn茶禁
 - chá jìn茶禁
 - chá hù茶户
 - chá fáng茶房
 - jīn yù禁狱
 - fēn chá分茶